[Cảm] Tầm phào số thứ hai

1. maria goretti - Phim về 1 cô bé mà mở đầu là cô bé chết, rồi về sau là kể về chuyện trước lúc chết. Nhưng cái lúc bị rape thì ko trốn lại đi cầu nguyện trước mặt cái tên bị khùng kia. Cái tên bị khùng ấy thì đánh cha hắn, ba mẹ của cô bé thì cũng rất bị ***, chưa biết chuyện gì đã gào khóc, và tiếng khóc của nữ diễn viên đóng vai mẹ thật là *** ko thể nghe nổi.

Đây là bộ phim tầm phào nhất, stupid nhất mình từng coi, còn có ông cảnh sát chỉ vào cái cây thánh giá treo trên tường trước cửa ngục nói rằng ông ấy quyết định cô bé sống hay ko với tên khùng ko rape mà slay.

Từ cái hồi nảo nào đã hứng thú với mấy vụ rape, đây là vụ rape tào lao nhất mình từng biết, ko rape mà slay, điên mất.

2. Với 1 đứa vô thần như mình, mỗi tuần 2,3 buổi bắt xem phim về Chúa chẳng khác nào cực hình, sự nhồi sọ đã đến bão hòa, đã chuyển sang đánh giá phim và sao chép wiki cho bài report, cảm giác thật sự là tra tấn.

3. Cảm giác chán ghét quá mức.

4. Buổi sáng tràn đầy năng lượng.

5. Biết tha thứ và cho đi, biết suy nghĩ và cảm thông, cũng là tốt cho bản thân , ko phải vì ai khác cả

6. Chỉ có lợi ích mới là mãi mãi, hôm qua nó có thể là bạn mình nhưng hôm nay sẵn sàng bán mình vì lợi ích. Cho nên, dont expect too much. Và, cũng ko có bạn bè, chỉ có lợi ích, không có kẻ thù, chỉ có lợi ích.

7. Thực dụng, ko phải xấu, quá naive mới là xấu.

8. Quyển Criminal và thầy Stephen rất đáng để đọc và lắng nghe. Không lẽ Harvard đào tạo những người giỏi như vậy sao?

Comments

Popular posts from this blog

[Tài liệu] Guqin - Cổ cầm

葬花吟 - Táng Hoa Ngâm - Burry the Flower ( Sheet )

[Tiếng Hàn] Cách viết thư của người Hàn