[Cảm] Bình phàm

 Hoa Thần Vũ từng có hát một bài hát tên là Con đường bình phàm. Bản live như thế này:


Trước kia, đọc sách có đọc được đoạn này, đại khái nói là đời người chia làm 3 giai đoạn: Lúc nhỏ, nhìn cây là cây, nhìn núi là núi. Lớn lên thì nhìn cây là núi, nhìn thấy núi là cây. Sau này, lúc đắc đạo rồi thì nhìn thấy cây vẫn là cây, nhìn thấy núi vẫn là núi.

Mình đôi khi hiểu, lúc thì không bởi câu này có nhiều tầng nghĩa mà thực ra chỉ có 1 tầng nghĩa thôi, nên nhiều khi, mình trót lý giải theo từng giai đoạn cuộc đời trầm kha. 

Ngày xưa, mình ngây ngô, hy vọng trắng là trắng mà đen là đen, nhìn đời màu hồng và ko hiểu được màu xám là như thế nào. Mình cũng hy vọng bản thân làm gì đó to tát, được ghi tên, được xưng danh, được thắng. Đặc biệt, không muốn đi vào vòng xoáy lớn lên, đi làm, kết hôn, sinh con, sống cuộc đời tẻ nhạt chôn vùi nơi góc xó.

Lớn lên rồi, thay đổi góc độ và thay đổi tư duy, đi những nơi xa xôi lại không có gia đình ở bên, đạt được chiến thắng nhưng lại thấy cô độc, hưởng những ưu ái mà cảm thấy mệt mỏi. Đến chùa cầu nguyện chỉ mong một đời bình an, vậy là đủ rồi.

Như vậy, bàn về vấn đề đủ, bình an và một cuộc đời mây núi phân tách, mình nghĩ: khi biết đủ ấy là bình an. 

Không cần phải vinh hiển, không cần phải trải qua sương gió ngặt nghèo, chỉ mong một đời bình an, bên cạnh người thương yêu, ngắm hoa nở, gió thổi, mưa rơi, ngắm trăng cao, mặt trời tỏ, tiếng ồn đô thị, tiếng chim hót, màu xanh của lá và thơm thơm mùi cơm hàng xóm làm, ấy là đủ. 

Đủ là mãn nguyện, hy vọng cuộc đời trải qua sinh ly tử biệt, ốm đau bệnh tật một cách nhẹ nhàng, trút hơi thở cuối cùng mà lòng nhẹ nhõm. 

Đủ là biết ơn, cảm ơn những điều trân quý đã đến và rời đi, cảm ơn bé cún mỗi ngày bên cạnh vẫy đuôi, cảm ơn đàn cá mỗi ngày tung tăng bơi lội, cảm ơn gia đình thương yêu, cảm ơn người lạ giữ hộ nút thang máy để mình kịp vào.

Tất nhiên, cảm ơn và tự khen ngợi chính mình, đã chăm chỉ kiên trì, nỗ lực không ngại khó khăn, phấn đấu và giữ vững sự lạc quan, tích cực, cũng như bao năm qua, vẫn giữ sơ tâm không đổi.

Lúc này, nhìn núi vẫn là núi, nhìn lá nhìn hoa vẫn là lá hoa. 

Lúc này, sống một cuộc đời bình thường, ấy là đủ.

Comments

Popular posts from this blog

[Tài liệu] Guqin - Cổ cầm

葬花吟 - Táng Hoa Ngâm - Burry the Flower ( Sheet )

[Tiếng Hàn] Cách viết thư của người Hàn