[Cảm xúc]Nhật kí ngày đi làm( Shop )

Đi làm của mình không phải là đi đến công ty, ngồi ở đó, làm việc, hết giờ rồi về.  Đi làm lần này của mình là bán quần áo.
Về hình thức, mình nhận đầm váy từ 1 người chị con cậu , chị ấy bảo đầm váy này là do chị thiết kế với copy trên mạng mang về rồi mang ra xưởng in, mỗi đợt muốn đi may in thế phải đặt hàng cỡ 50 cái. Chị ấy kêu mình mang về quê bán phụ chị.
Thật ra, cũng chẳng phải chị ấy kêu, nguyên nhân sâu xa từ vụ phấn chí này là do 1 lần apply cái part time bán shop online cho người ta ( Chị Nhã Lâm) mà học hỏi được, thấy hay hay, ghiền ghiền, thế là tuyên 1 câu xanh rờn, mẹ cho con 10 triệu, con đi bán quần áo.
Kết quả, nhận được đầm váy từ chị Sương ( chị con cậu) mà không cần tốn tiền gì cả ( nên đâu có đụng đến 10 triệu nào đâu), mang số đầm váy đó, thi xong cuối kì thì vác về, định bụng nhà mình nằm ngay trung tâm huyện, không lẽ không bán được. Và đó là 1 nguyên nhân nhỏ bé khác dẫn đến những việc bự to đằng sau.
Khắp khu mình ở có rất nhiều shop, kể đến phải có shop đối diện trường cấp 3 hồi đó mình học, và khi vực gần nhà mình, mình chào hàng hết 9 shop. Lẽ dĩ nhiên, với cái mặt non như cụ già này thì khó mà để người ta tin tưởng, mẹ đã dạy mình từng câu một và mình phải mò đến shop thứ tư mới hết run. Nhưng 9 shop chào hàng thì :
2 shop vắng chủ
1 shop bán đồ trung niên ( tức là mình ko có cửa)
2 Shop ko nhận hàng ngoài vì hàng họ nhận là từ tuyến trên đưa xuống
1 Shop nhìn hàng là lắc đầu
Số còn lại xin số đt của mình.

Và tất nhiên, không shop nào trong đó pm mình dù 1 tiếng.

Trước đó, phải kể đến chị Nhung, mình vừa mang về, mẹ xem và kêu chị í qua xem, ai dè, chị ấy là người đầu tiên mua hộ mình 1 cái đầm. À, mình mang về 5 cái đầm +1 cái áo vest.

Sau hôm chào hàng 9 cái shop bất thành công, nước mắt của mình giàn giụa, vì mưa mà mình vẫn chạy đi chào hàng, vì Tú ko chịu giúp mình làm người mẫu, tất nhiên, mình lúc đang nuôi ý định, bán trực tiếp ko dc sẽ đi chào hàng trên mạng.

Kết quả, sau 1 hồi chụp, sau 1 hồi thất bại, và mình đã gọi đt cho chị Sương, chị ấy kêu mình gửi hàng về lại Tp. Tốn công mang về, lại tốn tiền xe gửi lên, tất nhiên mình đang uất.

Những tấm hình chụp cho Tú được mình chỉnh sửa và sau 1 vài ngày trăn trở, mình đã up lên FB ( địa chỉ https://www.facebook.com/narcishop) , kết quả đã nhận dc nhiều phản hồi, và trong đó kể đến
- Em chụp sản phẩm chứ ko phải chụp người mà em
- Em chụp thiếu sáng quá
- Nếu là chị, chị ko mua đâu, hình mờ quá

...

Và thất bại lần thứ n

Chiều nay, mình đã sửa lại hết, chụp lại vs 1 manocanh mà mình xin của chị hàng xóm. Rất okay, hình lên nét ( chụp bằng đt của mình chứ làm gì có máy cơ). Và mình đã hí hoáy design ra cái cover FB cực mê li. Avatar thì design tối qua, trước khi mình thức đến 2h sáng ( do chờ ba mẹ về) .

Cách đây vài tiếng, mình đã mang niềm hy vọng cuối cùng đem hàng ra chợ, và may mắn thay, bán được 3 trong 6 cái, + 1 cái của chị Nhung, thế là 4 cái. Tổng lời ko đáng nói, chắc bằng số lần đi và về bằng Xe đò của 2 chị em mình thôi.

Nhưng có 1 điều thật tuyệt, mình thấy yêu Bác Hồ càng lúc càng nhiều <3 p="">
Số hàng còn lại, mình đã gửi cho xe và ngày mai chị Sương sẽ nhận được. Còn tối nay, mình sẽ ôm số tiền lời đó và đi ngủ.

Sau tối nay, mai sẽ trả lại cho mẹ, vì nếu ko, thì sắp tới đây, mẹ sẽ "cấn" vào tiền ăn và tiền xài của mình mất thôi.

-----Ngày 24/6 mình nhận được hàng và ngày 29 tháng 6-2014, mình đã trả về cho chị Sương 2 món trong tổng 6 món. Tuyệt vời, 1 khởi đầu tuyệt vời


địa chỉ FB của mình https://www.facebook.com/narcishop - Ai đọc được bài này vô like page hộ mình cho mình buôn may bán đắt

Comments

Popular posts from this blog

[Tài liệu] Guqin - Cổ cầm

葬花吟 - Táng Hoa Ngâm - Burry the Flower ( Sheet )

[Tiếng Hàn] Cách viết thư của người Hàn